Review ‘Zombie Cưng Của Ba’: Motif mới lạ, ghi điểm nhờ nội dung nhân văn và diễn xuất nổi bật

Trong bối cảnh điện ảnh Hàn Quốc ngày càng dày đặc những bộ phim đen tối, kỹ xảo cầu kỳ hoặc mang màu sắc xã hội, Zombie Cưng Của Ba lại xuất hiện như một làn gió nhẹ, pha trộn giữa cảm xúc gia đình và thể loại zombie vốn đã quen thuộc. Dù có vẻ ngoài dí dỏm và một tựa đề dễ gây hiểu nhầm, đây thực chất là một bộ phim cảm động, đơn giản và gần gũi.

Không còn là kẻ săn người mà trở thành kẻ bị săn

Không như những bộ phim zombie sinh tồn quen thuộc, nơi người thân tìm cách thoát khỏi hoặc tiêu diệt zombie, Zombie Cưng Của Ba đi theo một hướng ngược lại: giữ lại zombie, bằng mọi giá. Người cha – một nhân viên chăm sóc thú dữ – phát hiện con gái mình bị nhiễm virus. Thay vì buông tay hay tìm cách chữa trị thường thấy trên màn ảnh, anh lặng lẽ mang con về quê, giấu khỏi ánh nhìn và sự truy bắt của xã hội và quân đội để “huấn luyện” con như cách đã từng với hổ hay gấu.

Đây là điểm sáng đầu tiên trong kịch bản, chuyển hóa mối quan hệ chăm sóc con cái thành hành trình thuần hóa bản năng. Cái đáng sợ không phải là zombie ngoài kia, mà là nỗi sợ mất đi người thân khi họ không còn là chính họ. Trong bối cảnh đó, nhân vật chính phải đối diện với câu hỏi không lời: “Nếu một ngày con mình không còn là con mình, thì mình còn là cha/mẹ nó nữa không?”

Diễn xuất… Tất cả nằm ở ánh mắt

Phim xây dựng mối quan hệ cha – con bằng hàng loạt chi tiết nhỏ, không khoa trương. Không có những màn thoại dài dòng, không có sự sụp đổ đau đớn kiểu truyền thống mà là ánh mắt lặng lẽ, cử chỉ dè dặt, từng bước thử sai và hy vọng mong manh.

Jo Jung-suk tiếp tục chứng minh khả năng nắm bắt vai diễn tâm lý, với cách thể hiện sự mệt mỏi, yêu thương và cả chút hài hước rất đúng chỗ. Trong khi đó, diễn viên nhí Choi Yu-ri tạo nên một hình mẫu zombie đặc biệt: không hoàn toàn mất lý trí, nhưng cũng không đủ tỉnh táo để nhận biết mọi thứ. Chính sự lửng lơ này giúp mối quan hệ của họ có chiều sâu – như thể cha đang níu kéo phần người cuối cùng còn sót lại trong con gái.

Nhịp phim vừa vặn, dù vẫn có chỗ gượng

Zombie Cưng Của Ba không theo đuổi nhịp phim nhanh hay kịch tính dồn dập. Tốc độ vừa phải của phim phản ánh đúng tinh thần “sống cùng với điều không thể kiểm soát”. Tuy nhiên, vẫn có một số chỗ hơi gượng ép – đặc biệt là tuyến nhân vật phụ chưa được xử lý thuyết phục. Một số tình huống tạo kịch tính phục vụ tuyến chính nhưng chưa thật sự hợp lý với logic câu chuyện, tuy vậy những “điểm lửng” góp phần quan trong trong việc tạo màu sắc hài hước cho bộ phim.

Để tránh cảm xúc một chiều, nhân vật phản diện xuất hiện gần cuối phim với vai trò “truy đuổi” – đây cũng là người duy nhất – thay vì tạo chiều sâu đối lập, câu chuyện lại khiến mạch cảm xúc bị xao nhãng đồng thời cũng thiếu chiều sâu. Những khoảnh khắc đáng lẽ tạo được sự giằng xé thì lại trở nên “hời hợt”. May mắn là phim không sa đà quá lâu vào các tuyến phụ, nhanh chóng trở lại với câu chuyện trung tâm đầy cảm xúc.

Sự thành công nằm ở chỗ… vừa đủ

Điều khiến Zombie Cưng Của Ba trở nên đáng nhớ không nằm ở sự mới lạ trong đề tài hay cú twist giật gân nào, mà ở chính cách bộ phim được xây dựng trong giới hạn rất vừa phải và đó cũng chính là ưu điểm lớn nhất. Phim không cố gắng tạo nên những cao trào kịch tính hay cường điệu hóa cảm xúc. Thay vào đó, Zombie Cưng Của Ba duy trì một mức độ cảm động đủ để lay động người xem mà không bị bi lụy, đủ hài hước để tạo sự dễ chịu nhưng không lố bịch và đủ nhân văn để truyền tải thông điệp chính của bộ phim.

Nhịp kể vừa vặn, không vội vàng cũng không lê thê, giúp bộ phim giữ được sự gần gũi và chân thực. Cảm giác khi xem giống như đang dõi theo một cuốn truyện tranh cảm động được đưa lên màn ảnh – nơi thế giới bên ngoài tuy rộng lớn và hỗn loạn, nhưng trọng tâm câu chuyện lại thu nhỏ trong căn nhà, giữa một người cha và cô con gái không còn hoàn toàn là con người. Zombie Cưng Của Ba đặt ra một câu hỏi đơn giản nhưng sâu sắc: Khi người thân của bạn không còn là chính họ, liệu bạn sẽ lựa chọn từ bỏ hay tìm cách giữ họ lại – bằng tất cả tình thương còn sót lại?

Một cú lừa nhẹ nhưng dễ chịu: zombie nhưng không kinh dị

Khán giả yêu phim zombie có thể sẽ hơi hụt hẫng, vì đây không phải là một tác phẩm căng thẳng, ám ảnh hay rùng rợn. Cũng chẳng có màn đấu trí với bầy zombie hay cảnh hành động mãn nhãn. Zombie ở đây chỉ là ẩn dụ – cho tuổi dậy thì, cho sự thay đổi, cho những điều ta không kiểm soát được ở người thân. Zombie Cưng Của Ba trở thành một phim gia đình đúng nghĩa khiến bạn nhớ về cha mẹ mình hoặc nhìn lại cách bạn đang đồng hành cùng con cái.

Không phải là phim để “xem cho đã”, Zombie Cưng Của Ba là phim để cảm nhận – bằng sự kiên nhẫn, đồng cảm và thấu hiểu. Phim có thể không đọng lại lâu trong trí nhớ bằng hình ảnh, nhưng dư âm về mặt cảm xúc sẽ ở lại – như ánh mắt của một người cha nhìn con gái mình nhảy múa, giữa lúc thế giới đang trôi vào hỗn loạn.

NGUYÊN ĐẠT

Bài viết liên quan